photo 23912_10151132988682725_816652924_n-4.jpg

Thứ Năm, 4 tháng 2, 2010

TRANG THƠ TỔ NGỮ VĂN

LOÀI HOA KHÔNG TÊN
                                           Bùi Thị Ánh Tuyết
                                          Ngày 14-2-2000

:q: 
Có một loài hoa dại mọc ven đường
Khoe sắc thắm mà không tên không tuổi
Màu rực rỡ kiêu sa trong gió bụi .
Vẫn nồng nàn ngan ngát một mùi thơm.







Có một loài hoa dại mọc ven sông.
Xuôi ngược về đâu con nước ròng nước lớn .
Trong mưa gió vẫn tươi màu duyên dáng.
Thật đậm đà mộc mạc mảnh tình quê.


Có những loài hoa dại chẳng thành tên .
Mà lặng lẽ góp cho đời mùa xuân đẹp.
Không khoe sắc, mà tỏa hương dịu ngọt ,
Dệt tình đời bằng nốt nhạc đồng quê ....

----------------------------------------------------------------------------
VỀ PHÚ NINH
                                     Bùi Thị Ánh Tuyết
Phú Ninh Trời nước bao la


.Mai về trong ấy thiết tha dường nào.


Ngỡ ngàng như giấc chiêm bao .


Núi đồi ôm ấp chiến hào thưở xưa .

Đi tìm bóng dáng hàng sưa .


Gởi hương theo gió, cỏ chưa bén tình


Mênh mông rừng nước quê mình .


Lung linh sợi nắng chồng chềnh ban trưa .


. Đi tim câu hát đò đưa .


Ru người xa xứ mãi chưa vơi lời........

-------------------------------------------------------------------------
MẸ VÀ QUÊ HƯƠNG                         
                                                Bùi Thị Ánh Tuyết
Về thăm Đại Lộc chiều mưa .
Đường trơn chân mẹ thuở xưa lưng còng .
Đâu rồi đòn gánh uốn cong .
Quải dâu vai mẹ, nuôi tằm ươm tơ.
Đâu rồi mái tóc bạc phơ
Bóng chiều dáng mẹ, bên bờ lau xanh.
Chuốt từng sợi nắng mong manh.
Trải đều hơi ấm dệt thành ước mơ.
Tình người đẹp tựa bài thơ.
Công ơn mẹ, đến bao giờ trả xong ?
Dẫu rằng cuộc sống long đong ,
Biết ơn mẹ, những tấm lòng đứa con
Quê hương gắn bó sắc son
Thủy chung đời mẹ, tình con mặn nồng
.Con đường, bãi mía, dòng sông
Suối Mơ dào dạt, thêm hồng sắc quê.
Sáo diều khoan nhặt ngoài đê
Đếm từng kỉ niệm... nhớ về tuổi thơ ...
Yêu quê, yêu mẹ vô bờ.
Ơn dày nghĩa nặng, bao giờ mới nguôi ....?



              Mùa Xuân  Quê mẹ
Mùa xuân lại đến mùa xuân ơi !
Ta gửi vần thơ đến một người
Lâu lắm chưa về thăm chốn cũ
Quê nhà  mong nhớ mãi không nguôi
Phố thị bây giờ đã đổi thay
Rộn ràng nhịp sống mới dâng đầy.
Tơ xuân óng ả giăng ngập lối
Vàng thắm đào tươi  ngát hương bay                    
Trở lại  Tam kỳ quê mẹ ơi !
Gian khổ hy sinh cả một thời .
Chiến tích oai hùng còn vang mãi
Ngàn năm ghi dấu ở trong tôi.
 Phố thị xuân về  rộn tiếng ca.                         
Tưng bừng nhịp sống mới chan hòa                     
 Mầm  xanh lộc biếc đầy hoa trái                            
 Nghĩa nặng ơn dày yêu  thiết tha....
                                     Bùi thị Ánh Tuyết
                                                                                                
                                                 .
                                           CHIỀU  ĐÔNG
                                                                      Bùi Thị Ánh Tuyết

      Lung linh giọt nắng chiều đông ,
                         Gió mơn man nhẹ , thêm hồng má em .
Vầng trăng tỏ bóng  bên  thềm,
Lối mòn  ngỏ quạnh  người quên đường về.
Lời ru  trôi giữa sông quê,
                          Ta ngồi nhặt mảnh  trăng thề chơi vơi .
Mây ngàn gió núi mù khơi
                             Người ôm nổi nhớ bên đời quạnh hiu .
Chùng chình nín sợi nắng chiều
     Lặng  nghe tiếng  nhạn vọng  đều canh thâu .
Trăng chiều  xé nát niềm đau .
       Ta thương một kiếp ,tình sau muộn  màng.


Tam kỳ 01/01/2010