photo 23912_10151132988682725_816652924_n-4.jpg

Thứ Ba, 31 tháng 8, 2010

CẢM XÚC NGÀY KHAI TRƯỜNG

Hàng năm cứ đến ngày khai trường, lòng tôi lại nao nao đến khó tả.

Cái cảm giác bâng khuâng đến xao xuyến - và ngày này đã trở thành

kỷ niệm khó phai trong ký ức của tuổi thơ tôi...

Trước ngày khai giảng, mẹ tôi hối hả mua cho tôi từng cái áo, cái

quần, đôi dép mới đến cái mũ, cây viết và mẹ cũng cẩn thận bao bìa,

dán nhãn cho từng tập vở, quyển sách của tôi .Suốt đêm qua ,mẹ vẫn

không ngủ để chuẩn bị chu đáo mọi thứ cho tôi ngày mai đến trường.

Hẳn là để tôi có được niềm vui ngày tựu trường, gánh nặng trên vai

của mẹ đã phải nhiều hơn, nhưng tôi vẫn cảm nhận được niềm hạnh

phúc tràn đầy trong mắt của mẹ.

Trời vừa rạng sáng, tôi đã vội vàng mặc quần áo mới, mang đôi giày

mới và đứng soi trước gương. Tôi khẽ mỉm cười sung sướng: "Ừ, giờ

thì mình đã là học sinh lớp 6 rồi nhé!". Rồi mẹ tôi đạp xe nhanh chóng

đưa tôi đến trường.Trong lòng tôi với bao niềm vui hớn hở: sắp gặp

bạn bè và thầy cô mới...

Hàng cây, con đường ngày nào tôi cùng mẹ qua lai suốt những năm

tiểu học, giờ sao khác quá. Có lẽ chúng cũng rạo rực như chúng tôi.

Những hạt sương tối qua vẫn còn lấm tấm trên lá, đang long lanh

dưới nắng mai vàng rỡ, vô cùng ngoạn mục. Dường như mọi vật đều

tràn đầy sức sống.

Bước chân vào ngôi trường , tất cả mọi thứ đều lạ lẫm, bỡ ngỡ đối

với tôi. Ngôi trường mới này khang trang hơn có khuôn viên lớn hơn,

cây cỏ và hoa kiểng nhiều hơn so với trường cũ của tôi. Nhiều phòng

học dài cứ nối tiếp nhau... Tôi ngơ ngác kiếm tìm lớp học của mình,

bước đi tới lui liên tục làm trán ướt đẫm cả mồ hôi.

Tôi cố đảo mắt xung quanh để tìm một số bạn cũ nhưng cũng đành

thất vọng. Tất cả đều là bạn mới, lạ lẫm. Ai cũng trang phục chỉnh

tề, tươm tất từ đầu tóc, mặt mũi đến giày dép. Mọi thứ đều sạch sẽ,

mới tinh. Dường như các bạn đều muốn khám phá tất cả những cái

còn bỡ ngỡ xung quanh mình, với tâm trạng hớn hở và rạo rực.

Thỉnh thoảng, tôi nhìn thấy có vài anh chị lớp trước đang tụm năm,

tụm bảy trò chuyện ríu rít. Các anh chị trông có vẻ tự tin hơn so với

chúng tôi. Họ bắt chuyện và hướng dẫn tận tình cho chúng tôi biết

chỗ thư viện, phòng thiết bị ..., giới thiệu cho chúng tôi biết sơ nét về

từng thầy cô giáo ở trường sẽ dạy mình...Tôi cứ ngơ ngác lắng nghe.

Tiếng trống trường vang lên, báo hiệu giờ vào lớp, khác với tiếng trống

quen thuộc của trường cấp I ngày nào.Tiếng trống ấy sẽ mãi là dấu ấn

theo ta suốt những tháng năm của cuộc đời, âm thanh ấy cứ vang vọng

mãi khi mỗi độ thu về cũng là khi năm học mới sắp bắt đầu.

Tôi nhanh chóng xếp hàng vào lớp. Tâm trạng bạn nào cũng náo nức

và hồi hộp. Nhiều năm trôi qua nhưng những cảm xúc về ngày khai

giảng đối với tôi khó có thể diễn tả hết, nó đã in sâu vào con tim của

tôi từ bao giờ. Và mỗi năm cứ đến ngày này là lòng tôi lại dâng lên

những cảm xúc da diết đến không nguôi...

AT(Tổ Ngữ Văn)